Cuộc thi viết “Tri ân người thắp lửa” – Tác giả Cao Nguyễn Ngọc Diệp – 21DQH1A

William A. Ward đã từng nói rằng: “Giáo viên bình thường nói. Giáo viên tốt giải thích. Giáo viên giỏi minh họa. Giáo viên tuyệt vời truyền cảm hứng”, ban đầu tôi không có ấn tượng gì về câu nói này nhưng sau khi trải qua năm học đầu tiên tại giảng đường đại học tôi lại có nhận thức khác về câu nói đó. Khi ấy, hai chữ “trưởng thành” với tôi là điều vô cùng mới mẻ. Những bước chân chập chững ngày tôi bước vào đời. Tại thời điểm đó, nụ cười, hy vọng, niềm tin, tất thảy đều hiện hữu cả trong thân ảnh nhỏ bé giữa thành phố mới. Đôi mắt tôi như lấp đầy bởi sự mong chờ về những điều tuyệt vời sắp tới. Với sự cố gắng không ngừng nghỉ, tôi vẫn luôn tỏa sáng đầy rực rỡ trên mỗi bước đi của chính mình như những năm tháng học cấp ba của mình.

Nhưng rồi bão giông ập đến, là sóng gió, là cám dỗ, là khó khăn, mọi thứ như đổ dồn vào đứa trẻ chỉ vừa mười tám, đôi mươi. Để rồi tâm hồn non nớt ấy cũng mắc phải những cú sốc đầu đời. Đối với tôi khi ấy, từ những bước chân đầu khi bước vào cánh cổng đại học đã khiến tôi choáng ngợp với sự tấp nập, hối hả của cuộc sống tại đây. Vốn là một cô gái dè dặt, tôi khó có thể hòa nhập với một môi trường mới và không thể làm quen với bất cứ bạn học nào trong lớp, những ngày đầu đến trường tôi chỉ có thể lặng nhìn các bạn cười đùa rồi dần dần hình thành những nhóm bạn để cùng nhau học tập và làm việc. Không dừng lại ở đó, vì tôi có một thân hình khá tròn trĩnh và kém sắc hơn so với các bạn cùng lớp đã dẫn đến việc tôi bị một số bạn coi thường, dè bỉu và chế nhạo mỗi khi tôi bước chân vào lớp. Những việc đó liên tục kéo dài suốt cả học kỳ đầu tiên đã làm tôi mắc phải trở ngại về tâm lý, tôi càng sống khép mình và càng tự ti vào bản thân cũng như ngày một chán ghét cuộc sống đại học hơn. Có lẽ thời gian đó là khoảng thời gian đến mãi sau này khi nhìn lại tôi vẫn cảm thấy chạnh lòng.

Mãi cho đến khi tôi được tham gia lớp học với bộ môn “Tâm lý học đại cương” của giảng viên ThS. Nguyễn Thị Huỳnh An đã giúp tôi có bước chuyển mình lớn và thay đổi cuộc sống đại học của mình. Thời điểm đó, lớp của tôi là lớp đầu tiên cô giảng dạy khi bắt đầu công tác tại Trường ĐH Nguyễn Tất Thành, cô đem đến một làn gió mới bằng việc cho từng thành viên trong lớp đứng lên giới thiệu bản thân và những điểm mạnh của mình đến cả lớp. Cô rất kiên nhẫn và từ tốn chờ đợi, động viên các bạn mạnh dạn đứng lên giới thiệu bản thân và chăm chú lắng nghe, ghi nhớ những gương mặt tại lớp học. Không những vậy, cô đã cố gắng chia nhóm ngẫu nhiên để các bạn có thể làm quen nhau cũng như kết nối từng cá nhân chưa hiểu rõ về nhau để ngày một thân thiết và hiểu nhau nhiều hơn. Những buổi học đầu tiên của cô khá thú vị, cách cô truyền đạt những kiến thức đến sinh viên của mình rất dễ hiểu, dễ ghi nhớ và áp dụng được những gì đã học vào cuộc sống. Nhưng khi đó tôi vẫn khó mà mở lòng làm quen với mọi người, ngồi chung với các bạn chung nhóm cũng chỉ im lặng nhìn các bạn hoạt động và không nêu được ý kiến của bản thân. Tôi vẫn rụt rè như vậy, lặng lẽ ghi chú những bài giảng của cô mà không thể hòa nhập với các bạn trong nhóm.

Cho đến khi cô bắt đầu giao cho cả lớp bài tập giữa kì làm cá nhân để mỗi cá nhân hãy thực hiện khảo sát với những người xung quanh mình (gia đình, bạn bè, người thân) để họ nhận xét về điểm mạnh, điểm yếu của bạn cũng như chính mình nhìn nhận lại bản thân để xây dựng được ma trận thấu hiểu bản thân, từ đó đưa ra được những cái nhìn khách quan hơn về bản thân và những gì đang diễn ra. Nhận được bài tập ấy, tôi đã lựa chọn sẽ nhờ sự giúp đỡ từ các bạn đã chơi cùng với tôi suốt những năm học cấp ba và người ba thân yêu của tôi. Và sau khi nhận lại được kết quả tôi nhận thấy rằng mọi việc không tệ như tôi nghĩ, các bạn tôi vẫn luôn yêu quý và âm thầm giúp đỡ tôi suốt khoảng thời gian khó khăn ấy, thậm chí ba của tôi cũng nhìn ra những biểu hiện khác lạ của tôi từ khi học đại học nhưng ba tôi chỉ quan sát và để tôi tự mình thoát khỏi những tiêu cực tôi đang gặp phải. Sau khi hoàn tất bài tập giữa kì của mình, cô An đã đọc, thấu hiểu những gì tôi gặp phải và khi đó cô cũng đã nói chuyện, động viên và cho tôi những lời khuyên đến tận bây giờ tôi vẫn dựa vào đó mà cố gắng. Không những thế, cô cũng ghi nhận sự cố gắng hoàn thành bài tập của tôi một cách chỉn chu nhất, cô cũng cho tôi con điểm 10 tròn trĩnh – con điểm tuyệt vời đầu tiên của tôi trên giảng đường đại học. Cũng từ lúc đó, tôi lại có động lực để cố gắng mở lòng, thay đổi bản thân để ngày một tốt hơn nữa.

Thậm chí đó chính là bước ngoặt lớn để tôi dám đối mặt với những sợ hãi của mình, từ cô gái đắm chìm vào những điều tiêu cực đã ngày càng thay đổi để dám thực hiện những dự định, mục tiêu của bản thân trong khoảng thời gian học tại Trường Đại học Nguyễn Tất Thành này. Tôi dần có đủ bản lĩnh để bắt đầu lại cuộc sống của một “sinh viên năm nhất” lần thứ 2 với chuyên ngành mà tôi thật sự yêu thích và tôi bắt đầu mạnh dạn thực hiện các mục tiêu mình đặt ra để quãng thời gian đại học của mình sẽ không còn xám xịt như trước mà thay vào đó là màu xanh hy vọng, khát vọng của tuổi trẻ. Tôi thật sự biết ơn người cô đã động viên, tạo cho tôi niềm tin vào thời điểm tiêu cực nhất của tôi, nhờ vậy mà bây giờ tôi ngày càng phát triển tốt hơn, thực hiện được nhiều mục tiêu của mình hơn và dám đối mặt với những nỗi sợ của chính mình. ThS. Nguyễn Thị Huỳnh An vẫn luôn là người giảng viên tôi yêu quý và là hình mẫu để tôi hướng đến trong tương lai.

Cuối cùng, như cái cách mà ThS. Nguyễn Thị Huỳnh Anh đã truyền động lực cho tôi, chỉ muốn nhắn nhủ với các bạn sinh viên luôn tự ti với bản thân rằng: “Trên bước đường trưởng thành không thể thiếu dấu chân những kẻ muốn cản đường, nhưng cậu ơi hãy nhớ, vẫn luôn có những người vì cậu mà không ngừng nỗ lực, không ngừng cổ vũ, che chở và bảo vệ thân ảnh bé nhỏ này. Cậu vẫn luôn là phiên bản hoàn hảo nhất, là duy nhất của chính bản thân mình. Dù những ngày tháng kia có lấy đi thập phần tự tin của cậu, nhưng ánh mắt kia vẫn còn cháy rực, hy vọng và niềm tin vẫn còn hiện hữu trong trái tim cậu mỗi ngày. Và tớ tin chắc rằng, sẽ không xa đâu, cậu sẽ tỏa sáng rực rỡ như ánh dương.”

Tác giả: Cao Nguyễn Ngọc Diệp
Mssv: 2100007283
Lớp: 21DQH1A

NTTU mời bạn tham gia bình chọn cho tác phẩm dự thi tại đường link sau: https://www.facebook.com/photo?fbid=666444912294263&set=pcb.666445138960907

Tin tức khácXem thêm