Cuộc thi viết Tri ân người thắp lửa – Tác giả Phạm Nguyễn Thảo Hiền
“Có một nghề bụi phấn bám đầy tay
Người ta bảo đó là nghề trong sạch nhất
Có một nghề không trồng cây vào đất
Mà mang lại cho Đời đầy trái ngọt hoa tươi”
(Có một nghề như thế – Đinh Văn Nhã)
Trong hành trình cuộc đời của mỗi người, thầy cô chính là những người âm thầm dẫn lối, truyền đạt không chỉ kiến thức mà còn cả những giá trị sống quý báu. Họ là những người hùng thầm lặng, gieo mầm cho những ước mơ, khát vọng và chắp cánh cho ta bay cao, bay xa trên bầu trời tri thức vô cùng rộng lớn. Quãng đời sinh viên tại trường Đại học Nguyễn Tất Thành đối với em là một bản nhạc đầy sắc màu, nơi mỗi nốt nhạc đều gắn liền với những kỷ niệm, những bài học đáng nhớ. Và trong bản nhạc ấy, cô giáo Hà Thu Thủy – Thạc sĩ, Luật sư, giảng viên khoa Luật Trường Đại học Nguyễn Tất Thành chính là giai điệu sâu lắng nhất, để lại trong em những ấn tượng khó phai mờ.
Thấm thoát đã hơn 2 năm kể từ những ngày em còn là một tân sinh viên của mái trường mang tên Bác. Ngay từ lần đầu tiên bước vào lớp học của cô, em đã bị cuốn hút bởi phong thái và nụ cười hiền hậu. Mái tóc xoăn sáng màu của cô óng ánh dưới ánh đèn giảng đường như phản chiếu một tâm hồn tươi trẻ và nhiệt huyết. Em đặc biệt ấn tượng bởi mái tóc ấy không chỉ là nét đặc trưng ngoại hình mà còn như biểu tượng cho sự độc đáo, sáng tạo trong cách giảng dạy của cô.
Cô Thủy là giảng viên giảng dạy chính các môn Chủ thể kinh doanh, Luật Thương mại, Hôn nhân và Gia đình – những lĩnh vực đòi hỏi sự am hiểu sâu rộng, với khối lượng kiến thức cần phải cập nhật liên tục. Thế nhưng bằng giọng nói truyền cảm, ấm áp của người con gái Hà thành và phương pháp sư phạm tinh tế, cô đã làm cho những kiến thức tưởng chừng khô khan ấy trở nên sống động và hết sức gần gũi. Mỗi bài giảng của cô như một câu chuyện thú vị, mở ra trước mắt chúng em những chân trời mới, giúp chúng em không chỉ hiểu bài mà còn yêu thích môn học. Em vẫn nhớ như in những buổi học về Luật Hôn nhân và Gia đình, khi cô chia sẻ về những tình huống pháp lý phức tạp nhưng đầy nhân văn, ánh mắt cô trìu mến khi kể về những trường hợp mà pháp luật không chỉ là công cụ bảo vệ quyền lợi mà còn mang lại hạnh phúc cho con người. Lời cô nói nhẹ nhàng, sâu lắng nhưng chứa đựng biết bao triết lý về cuộc sống, về con người.
Không chỉ giỏi giảng dạy, cô Thủy còn là một nhà nghiên cứu xuất sắc với 12 công trình khoa học và là chủ nhiệm một đề tài khoa học cấp cơ sở. Sự say mê nghiên cứu của cô truyền cảm hứng mạnh mẽ cho bản thân em. Cô luôn khuyến khích sinh viên tham gia vào các dự án nghiên cứu, khám phá và phát triển bản thân. Nhờ có cô mà em nhận ra rằng tri thức là biển cả vô tận và việc học tập, nghiên cứu là hành trình không bao giờ ngừng nghỉ. Điều khiến em ấn tượng nhất ở cô chính là tấm lòng tận tụy và sự quan tâm chân thành dành cho sinh viên. Dù bận rộn với công việc, cô luôn dành thời gian lắng nghe những tâm tư, nguyện vọng của chúng em. Hơn ai hết, cô hiểu rằng mỗi sinh viên đều có những khó khăn riêng và cô luôn sẵn lòng hỗ trợ, định hướng để chúng em vượt qua những gian nan ấy. Cô không chỉ là người giảng viên mà còn như người mẹ thứ hai, luôn bao dung và che chở những đứa con của mình dưới mái nhà mang tên Khoa Luật trường đại học Nguyễn Tất Thành.
Thời gian rồi sẽ trôi qua, mọi thứ sẽ dần trở thành kỉ niệm nhưng ánh mắt luôn tràn đầy niềm tin và hy vọng vào thế hệ trẻ của cô sẽ luôn tồn tại mãi trong tim em. Cô tin rằng, với sự cố gắng và nỗ lực không ngừng, chúng em sẽ đạt được những thành công xứng đáng. Cô chính là người đã thắp sáng trong em ngọn lửa đam mê với ngành luật, giúp em hiểu rõ hơn về trách nhiệm và sứ mệnh của mình trong tương lai.
Jacques Bazun từng nói: “Với nghề dạy học không thể nhìn thấy kết quả của một ngày làm việc. Kết quả ấy vô hình và có lẽ vẫn còn đó đến 20 năm sau”. Dù dòng thời gian vẫn không bao giờ ngừng chảy, dù nhiều chuyến đò nữa vẫn tiếp tục được cập bến, hình ảnh của cô giáo Hà Thu Thủy sẽ mãi ở lại, lấp lánh như ánh sáng dẫn đường giúp em vượt qua những khó khăn, thử thách trong hành trình phía trước. Ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 là dịp để chúng ta bày tỏ lòng tri ân sâu sắc đến thầy cô đã dành trọn tuổi thanh xuân và cuộc đời mình cho sự nghiệp trồng người. Không có món quà nào đủ lớn, không có lời cảm ơn nào đủ đầy để diễn tả hết tình cảm và sự biết ơn mà em muốn dành đến những “người lái đò thầm lặng”. Nhưng em tin rằng, với mỗi bước đi vững chắc trong cuộc sống, mỗi thành công mà em đạt được đều sẽ là một lời cảm ơn chân thành nhất gửi đến những người thầy, người cô đáng kính.
Bình chọn cho Tác giả Phạm Nguyễn Thảo Hiền tại: TẠI ĐÂY
Họ tên: Phạm Nguyễn Thảo Hiền
Lớp: 22DLK1A
MSSV: 2200001176