Cuộc thi viết Tri ân người thắp lửa – Tác giả Trần Minh Tú

Có những ngọn lửa bùng cháy từ bàn tay và tâm hồn, không phải để đốt cháy mọi thứ xung quanh, mà để soi sáng và dẫn lối. Ngọn lửa, năm này qua năm khác, đã “chuốt sáng” bao thế hệ, dẫn dắt biết bao con đường tìm đến tri thức, trưởng thành và khát vọng. Dưới cái nhìn của thời đại, tôi phải trưởng thành khi bước vào ngưỡng cửa Đại học, nhưng dưới cái nhìn của chính mình thì tôi vẫn là một đứa trẻ ngang ngạnh, bốc đồng. Những năm học đại học không chỉ là quãng thời gian để tôi thu thập tri thức mà còn là quá trình tự tìm kiếm và hoàn thiện bản thân. Trong quá trình đó, không thể thiếu các chỉ dẫn, giảng dạy của những người thầy, người cô mà tôi có thể may mắn gặp gỡ.

Cuộc sống sinh viên cũng giống như hành trình trên biển lớn, mỗi môn học là một cánh buồm giúp ta tiến xa hơn trên con đường tri thức và tưởng chừng chỉ cần có bấy nhiêu là quan trọng. Nhưng những giảng viên mà ta có duyên gặp gỡ lại là yếu tố quan trọng hơn thế nữa, họ là ngọn hải đăng, chiếu sáng và dẫn đường cho mỗi chúng ta khi gặp sóng gió, khó khăn. Với tôi, trong những năm tháng ngồi trên chiếc ghế Trường Đại học Nguyễn Tất Thành, có một ngọn hải đăng đặc biệt đã giúp tôi vượt qua những quanh co, khúc khuỷu – Thạc sĩ Nguyễn Thị Bưởi, giảng viên Khoa Quản trị kinh doanh.

Tôi là Trần Minh Tú, sinh viên năm ba ngành Logistics & Quản lý chuỗi cung ứng tại Trường Đại học Nguyễn Tất Thành. Sinh ra và lớn lên ở vùng đất Kiên Giang, tôi luôn mang trong mình sự chân thành và nhiệt huyết của người miền Tây. Con đường học vấn của tôi cũng không bằng phẳng, đã từng có lúc tôi muốn “ngừng tất cả” vì áp lực học tập và cuộc sống. Tuy nhiên, nhờ sự hỗ trợ và giúp đỡ từ gia đình, bạn bè và đặc biệt là từ những thầy cô đáng quý như cô Nguyễn Thị Bưởi, tôi đã có thêm động lực để tiếp tục theo đuổi ước mơ của mình.

Là người trẻ, tôi luôn khao khát khám phá và học hỏi những điều mới mẻ, không chỉ từ sách mà còn từ những trải nghiệm thực tế trong cuộc sống. Trong quá trình học tập, tôi nhận thấy rằng để thành công, không chỉ cần kiến thức chuyên môn mà còn cần có những kỹ năng mềm như tư duy logic, cách nhìn nhận và giải quyết vấn đề,… cũng vì lẽ đó mà tôi đã có duyên tiếp xúc môn Tư duy phản biện mà cô giảng dạy.

Cô Bưởi không chỉ là một người thầy mà còn là người đã truyền cảm hứng, đồng hành và là một ngọn lửa rực cháy luôn truyền động lực, hỗ trợ tôi trong cả học tập lẫn cuộc sống thường nhật. Lần đầu tiên tôi được tiếp xúc với cô là qua học phần Tư duy phản biện, một môn học tưởng nhẹ nhàng nhưng khô khan khó tả, ấy vậy mà đó lại trở thành một trong những khoảng cảm xúc tôi dao động khó quên. Cô không chỉ dạy tôi cách tư duy, cách phản biện sắc nét mà còn giúp tôi nhìn nhận cuộc sống từ những góc độ mới mẻ và sâu sắc hơn. Qua mỗi bài giảng, mỗi lần trao đổi, tôi không chỉ được trang bị thêm kiến thức mà còn học được cách lắng nghe, suy nghĩ và cân nhắc mọi khía cạnh của vấn đề trước khi đưa ra bất kỳ quyết định nào.

Trong quá trình học môn Tư duy phản biện với cô, tôi đã có cơ hội không chỉ học hỏi kiến thức mà còn cảm nhận được sự dịu dàng và tận tâm từ cô. Ngay từ những buổi học đầu tiên, tôi đã bị cuốn hút bởi phong cách giảng dạy nhẹ nhàng nhưng sâu lắng cùng chất giọng đặc trưng, cách nhấn chữ đầy thu hút của cô. Mỗi bài giảng của cô không đơn giản là những lý thuyết khô khan về tư duy logic hay lập luận được thiết lập sẵn mà nó luôn gắn liền với các ví dụ thực tế, gần gũi với đời sống. Chính nhờ cách tiếp cận kiến thức này, cô đã giúp chúng tôi dễ hiểu và áp dụng tư duy phản biện vào mọi khía cạnh của cuộc sống, nhìn vấn đề dưới nhiều khía cạnh để cảm nhận tận gốc của sự khó khăn mà mình gặp phải.

Cô Bưởi luôn thể hiện sự quan tâm và ân cần với từng thành viên, dù là trong lớp học hay qua những buổi trò chuyện sau giờ học. Mỗi khi chúng tôi gặp khó khăn trong công việc, trong cách ra quyết định hay khi chưa rõ ràng về một vấn đề nào đó, cô không bao giờ tỏ ra khó chịu mà luôn lắng nghe một cách thận trọng, rồi đưa ra cách phân tích phù hợp giúp chúng tôi. Cô phân tích kỹ thuật lưỡng, đưa ra những mũi nhọn nhẹ nhàng, giúp chúng tôi tự tìm ra câu trả lời thay vì áp dụng những giải pháp sẵn có. Điều đó không chỉ giúp chúng tôi phát triển khả năng tự học mà còn tạo cảm giác thoải mái, gần gũi như không hề có khoảng cách.

Tôi nhớ mãi cách mà cô an ủi tôi, chính là trong những khoảnh khắc tôi yếu đuối, muốn buông bỏ. Khi căn bệnh rối loạn tâm lý đeo bám tôi, khi những suy nghĩ tiêu cực ập đến dồn dập như sóng cuộn, cô Bưởi đã trở thành căn cứ tinh thần vững chắc. Cô yên lặng lắng nghe tôi với những cuộc điện thoại dài gần 2 tiếng mỗi ngày, cô phân tích và khuyên nhủ tôi với sự dịu dàng và bao dung của một người thầy, một người mẹ, người chị và như một người bạn. Những lời động viên của cô không chỉ giúp tôi vượt qua những khó khăn của cuộc sống mà còn giúp tôi tìm lại niềm tin vào bản thân.

Không chỉ thế, cô thường gửi cho tôi thông tin của những cuộc thi lớn nhỏ và cổ vũ tôi tham gia vì cô đã lựa chọn những cuộc thi phù hợp với năng lực của tôi. Khi nghe, nhìn và cảm nhận được sự để ý đặc biệt của cô thì tôi cũng không muốn phụ lòng cô, trong tất cả phải kể đến cuộc thi Mekong Xanh – Cuộc thi ý tưởng sáng tạo phòng chống biến đổi khí hậu Đồng bằng Sông Cửu Long, cuộc thi lớn nhất cho đến hiện tại mà tôi tham gia. Tôi đã khá loay hoay, chật vật vì tôi chẳng có kiến thức quá nhiều về môi trường cũng như chẳng quá dư giả ý tưởng để có thể tham gia một cuộc thi tầm cỡ như thế. Nhưng cô là người tập trung nghe tôi trình bày ý tưởng, lại nhận xét trọng tâm rồi dẫn đường cho tôi viết nên bản dự thi đúng chuẩn, cô cũng dành thời gian cho tôi mượn phòng học để chuẩn bị các video dự thi,… và kết quả cho những nỗ lực của cô trò chính là giải Nhất chung cuộc. Cô chúc mừng tôi, cô vui cùng tôi, cô chia sẻ niềm vui ấy nhưng cô lại không nhận công lao nào về mình. Đã rất nhiều lần như thế, cô không bao giờ cho tôi nói ra sự đứng sau của cô ở nhiều dự án lớn nhỏ tôi đạt giải. Thật bất ngờ, tôi suy tư mãi rằng vì sao vậy? Có lẽ vì cô muốn chỉ duy nhất tôi là điểm sáng trong dự án của mình chăng? Tất cả đều là vì học trò yêu quý của mình, cô chẳng cần danh tiếng gì vì đối với cô mọi điều cô đang sở hữu đã đủ và chẳng cần thêm nữa.

Thời gian trôi qua, có những điều tưởng chừng như sẽ phai nhạt theo năm tháng, nhưng sự biết ơn và lòng kính trọng tôi dành cho cô Nguyễn Thị Bưởi sẽ mãi đọng lại như ngọn lửa ấm áp cháy trong tôi. Cô dạy tôi cách thành nhân, là người truyền cho tôi sức mạnh để đứng vững trước những làn sóng gió cuộc đời. Những bài học của cô, từ sự minh họa, tận tâm cho đến sự dịu dàng trong từng lời khuyên đã trở thành hành trang quý giá theo tôi trên mỗi bước đi.

Cô dạy tôi rằng, cuộc sống không chỉ có những con đường thẳng tắp, mà đôi khi, chúng ta phải biết đi vòng để tìm thấy ánh sáng cuối cùng của con đường. Chính cô, với sự bao dung và thoải mái thấu hiểu, đã giúp tôi nhận ra rằng thất bại không phải là điểm kết thúc, mà là cơ hội để bắt đầu với một tinh thần mạnh mẽ hơn. Mỗi lời động viên, mỗi nụ cười, ánh mắt như ánh sáng bình minh tỏa sáng những ngày tháng khiến tôi chao đảo trong suy nghĩ tiêu cực. Những kỷ niệm cùng cô, những giờ học bình dị nhưng sâu lắng sẽ mãi là một phần không thể quên trong quá trình thành công của tôi. Cô đã khiến tôi tin rằng, mỗi người đều có khả năng vượt qua mọi khó khăn, nghịch cảnh khi họ có đủ niềm tin vào bản thân và sự nỗ lực tư duy không ngừng nghỉ.

Dẫu biết rằng tương lai còn nhiều thử thách phía trước, nhưng tôi tin rằng những giá trị mà cô đã gửi đi sẽ là kim chỉ nam, dẫn dắt tôi bước tiếp trong quá trình trưởng thành của mình và không chỉ có cô, tôi tin rằng mỗi một “người đưa đò” sẽ luôn như thế, sẽ vì những đứa con mà quên mình theo năm tháng. Ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 sắp đến, là dịp để chúng ta cùng gặp nhau tri ân những người thầy, người cô, những người đã đốt lên ngọn lửa tri thức và dẫn bao thế hệ học trò bước vào đời. Truyền thống “uống nước nhớ nguồn”, “tôn sư trọng đạo” là nét đẹp văn hóa ngàn đời của dân tộc, luôn được khắc ghi trong tim mỗi người con Việt. Hôm nay, trong niềm hân hoan và biết ơn, tôi xin đại diện cho toàn thể học sinh, sinh viên gửi lời chúc chân thành nhất đến những người đã và đang ươm mầm tri thức. Chúc quý thầy cô sức khỏe dồi dào, luôn hạnh phúc và vững chắc trên hành trình cao cả của mình. Những gì thầy cô trao đi không chỉ là kiến thức mà còn là hành động giúp chúng em mạnh mẽ bước qua muôn vàn thử thách trong cuộc đời chông gai này. Kính chúc các thầy cô luôn tỏa sáng như những ngọn đèn bão dẫn đường, mãi là những người truyền cảm hứng và thắp sáng con đường tri thức cho các thế hệ mai sau.

Bình chọn cho Tác giả Trần Minh Tú tại: TẠI ĐÂY

Họ Tên: Trần Minh Tú 

Lớp: 22DLG2B

MSSV: 2200010964

Tin tức khácXem thêm