Cuộc thi viết “Tri ân người thắp lửa” – Tác giả Lâm Hồ Đông Anh – 23DDS2D
Triệu hạt mưa rơi, không hạt nào rơi nhầm chỗ. Những người ta từng gặp, không một người ngẫu nhiên…
Đúng như câu nói đó, sau khi rồi khỏi mái trường cấp 3 và bắt đầu một giai đoạn mới của một cô bé 17 tuổi. Chính giai đoạn này em cảm thấy lo lắng về việc thay đổi nơi ở, chuyển sang một môi trường học tập khác. NTTU là nơi mà em bắt đầu cuộc sống sinh viên của mình, tại mái trường em được học tập và gắn bó với rất nhiều giảng viên. Nhưng có lẽ người để lại nhiều ấn tượng nhất trong nhưng buổi đầu đi học là thầy Nguyễn Thanh Đạt – Triết học.
Buổi học đầu tiên của tôi ở trường là Triết đó mọi người, một môn học đưa biết bao thế hệ con người phải đau khổ vì học mãi chả thể nào hiểu được hệ tư tưởng bự đó. Cảm xúc của em lúc đấy là làm sao tui có thể hiểu được cái hệ tư tưởng to bự này đây. Và cũng là ngày đầu tiên nên mình cũng chẳng quen biết bạn nào ở lớp, lúc này em rất sợ luôn. Nhưng đối với thầy Đạt thì môn này được thầy phù hóa một cách cực kì dễ hiểu. Buổi học ấy dường như đã phá tan đi nỗi lo sợ mà bản thân tôi tự áp đặt từ trước. Tôi nhớ ngày hôm đó tôi ngồi bàn thứ ba cách bàn giáo viên không xa. Ngày trước tôi cũng rất thích mình được giáo viên chú ý đến và quan tâm động viên… nhưng từng ngày lên đại học tôi đã không được như trước nữa tôi cứ thích nép mình, như kiểu giấu diếm mình đi không muốn ai biết đến mình cả. Nhưng ở thầy rất khác thầy bắt đầu buổi dạy bằng việc giới thiệu bản thân có phần flex bản thân cực nhẹ, thầy làm bầu không khí trở nên dịu đi phần nào căng thẳng. Do là tiết học đầu nên thầy cũng hướng dẫn chúng tôi về việc sắp xếp thời gian học, định nghĩa môn học, đưa nhưng ví dụ cho dễ hiểu và dễ tiếp cận môn thầy. Tôi còn nhớ hôm đó thầy giới thiệu về các vị thần (do đang nói về từng bước tư duy của con người lúc bấy giờ). Lúc này tôi rất lo vì đó giờ tôi chẳng bao giờ tìm hiểu những vị thân đó, đúng là sợ gì thì dính đó. Thầy đặt câu hỏi cho tôi luôn : “Em có biết vị thần trên chai dầu ăn ở trong bếp không?” mọi người biết tôi thế nào không, Tôi đáp: “ là ông Neptune” nhưng do tui sợ sai tui trả lời rất nhỏ nên thầy không nghe rõ. Rùi thầy bảo tụi tui nên về tìm đọc thêm sách về các vị thần để mở mang thêm nhiều kiến thức.
Mãi đến buổi học tiếp theo, thầy lên lớp và bắt đầu giảng thầy rằng: “ lý thuyết và trắc nghiệm thì tài liệu đã có, tui chỉ nói thêm những thứ bên ngoài và trả lời những vấn đề mà mấy em cần tui giải đáp”. Tui là một người cực kì thích nghe những câu chuyện và những định nghĩa nó không đi ra từ sách vở 100% tui thích kiểu giống như thầy nói, “ lấy cái hiểu của mình để giải thích cho họ hiểu một cách ngắn gọn và súc tích, như thế mới hiểu sâu và giỏi hơn được”. Ở đây tôi có tìm thấy câu nói như thế này để nói về thầy “Nhân cách của người thầy là sức mạnh có ảnh hưởng to lớn đối với học sinh, sức mạnh đó không thể thay thế bằng bất kỳ cuốn sách giáo khoa nào, bất kỳ câu chuyện châm ngôn đạo đức, bất kỳ một hệ thống khen thưởng hay trách phạt nào khác – Usinxki”. Câu nói ấy quả rất đúng, ở thầy có nhiều cách mà em muốn học hỏi.
Những bài giảng thầy lấy ví dụ từ rất nhiều câu chuyện, mà các bạn biết thế nào không? Câu chuyện thầy kể nó tối ta chỉ 10 chữ thôi á hoặc có khi 5 chữ thôi, tụi tui nghe xong cảm lạnh ngang luôn tại chưa hiểu gì hết ông ơi ☺, sự im lặng trùm kính lớp học này. Và thầy đã là một người nhưng câu nói của Horaceman “Một ông thầy mà không dạy cho trò được việc ham muốn học tập thì chỉ là đập búa trên sắt nguội mà thôi”, nhưng ở thầy một người cực kì kiên trì để uốn dẻo những thanh sắt nguội ấy. Đôi lúc thầy cũng cười vô tri làm cho cả lớp bị cừ khờ theo á, thầy nói: “ Tui thấy tui nói chuyện cũng hài mà, sao không ai cười hết dị ?” , thầy bắt sang câu chuyện khác để kích thích lại tinh thân lớp học. Lớp tui kiểu cười phá lên, rồi thầy cũng cười vô thức theo. Về cơ bản tui thấy Đại Học cũng không khiến mình quá ngột, chỉ là do bản thân mình sắp xếp như thế nào và nghe giảng và sự tôn trọng của mình với giảng viên như thế nào thôi. Vì thế, tôi ấn tượng về thầy một người thoải mái luôn biết môn của mình dễ nhàm chán, thầy đã tạo nhiều tràn cười vô tri để sinh viên của mình đỡ thấy buồn ngủ, một người thầy có đức tính kiên trì.
Vì tôi chỉ là sv năm đầu nên việc ấn tượng giảng viên một cách sâu sắc thì chưa có nhiều, nhưng tôi cũng rất thích những giảng viên còn lại của trường tôi thấy họ khá hợp với câu nói của – Galileo “Chúng ta không thể dạy bảo cho ai bất cứ điều gì, chúng ta chỉ có thể giúp họ phát hiện ra những gì còn tiềm ẩn trong họ” các thầy cô luôn mang nhiều năng lượng tích cực và luôn hỗ trợ sinh viên của mình.
20/11 đầu tiên tại ngôi trường mới em gửi lời chúc đến thầy Đạt, chúc thầy có nhiều sức khỏe, nhiều bước tiến mới trong tương lai, lời góp ý nhỏ xíu hãy kể những câu chuyện mắc cười thật sự nhiều thêm nha thầy. Ngoài ra, em muốn dành cả tình yêu thương gửi đến các thầy cô của NTTU ngày 20/11 thật ý nghĩa. Chúc các thầy cô có một ngày Nhà giáo Việt Nam vui vẻ và hạnh phúc. Chúc cho thầy cô sẽ luôn đủ “Tâm – Trí – Lực” để cống hiến nhiều hơn cho sự nghiệp trồng người cao cả và vĩ đại này.
Tác giả: Lâm Hồ Đông Anh
MSSV: 2311560157
Lớp: 23DDS2D
NTTU mời bạn bình chọn cho tác phẩm TẠI ĐÂY