Cuộc thi viết “Tri ân người thắp lửa” – Tác giả Hà Thị Xuân Huyên – 22DLG1B

Lặng xuôi năm tháng êm trôi
Con đò kể chuyện một thời rất xưa
Rằng người chèo chống đón đưa
Mặc cho bụi phấn giữa trưa rơi nhiều

Chắc có lẽ ai, trong mỗi chúng ta cũng đều có những tháng ngày thanh xuân đầy kỉ niệm tại mái trường nơi chúng ta học phải không. Sau khi kì thi tốt nghiệp qua đi cũng chính là lúc chúng ta phải rời xa quê đặt chân đến thành phố, đặt chân đến cánh cổng của giảng đường đại học để tiếp tục thực hiện giấc mơ của chính mình. Nếu như mái trường cấp 3 là nơi lưu giữ cho chúng ta những dấu ấn thanh xuân của thời học sinh ngây ngô, hồn nhiên thì giảng đường đại học cũng vậy. Nơi đây cũng chính là mái nhà lưu giữ cho mỗi chúng ta những khoảnh khắc quãng đời sinh viên đáng nhớ. Phải chăng tuổi trẻ là những trang sách thanh xuân đẹp đẽ và quý giá nhất trên cuộc đời. Tại trang sách thanh xuân này đã cho chúng ta gặp gỡ những người thầy, người cô, những người anh, chị và cả những người bạn thân thương nữa.

Dưới cái không khí của mùa đông sắp đến, tháng 11 cũng chợt tới, cũng là lúc mà lòng em chớp lên trong mình những sự biết ơn. Có lẽ, người ta thường hay nói tháng 11 – tháng của những lời tri ân là như vậy. Nhắc đến đây là mọi kí ức đã ùa về trong tim để em ngồi đây viết lên những lời tri ân chân thành gửi đến thầy cô. Từ khi em đặt chân đến nơi giảng đường của đại học, trải qua những kì học cùng với nhiều thầy cô. Những hồi ức trong em lại nhớ đến một người thầy chạc tuổi bằng ông nội của em đó là người thầy Hùng Phi dạy tiếng anh. Với cái độ tuổi ấy phải chăng thầy đã về hưu để dưỡng già nhưng không, thầy vẫn miệt mài xách trên tay chiếc túi để đi dạy. Từ lúc đó, em chợt nghĩ rằng chắc có lẽ thầy vẫn luôn tận tụy với nghề nhà giáo, thầy muốn gieo mầm tri thức cho chúng em đến cuối đời. Thầy như một người lái đò tận tụy ngày ngày truyền tải cho chúng em biết bao kiến thức, chở chúng em vượt qua những chặng đường khó khăn. Bụi phấn rơi rớt pha lẫn với mái tóc bạc phơ của thầy theo năm tháng nhưng trong thầy vẫn tràn đầy năng lượng và nhiệt huyết của một người thầy giáo. Em vẫn nhớ như in cái ngày đầu tiên em gặp thầy, thầy đến lớp từ rất sớm, trong lớp học tiếng anh ấy cũng có vài bạn. Thầy có hỏi là: “Tụi con đến từ đầu”. Cái ánh mắt ân cần ấy cho em thấy được sự nhẹ nhàng, tình cảm trong thầy. Và rồi thầy hỏi đến em, em liền nói: “Dạ quê con ninh thuận” xong thầy liền chợt nói: “Ninh thuận nắng gió gắt lắm. Ngày xưa thầy đi du lịch đi tàu lửa ngang qua một ngôi làng nơi ấy tự nhiên có mấy đứa nhỏ loi choi ném đá sang tàu”. Thế là một số bạn cũng ùa lên cười xong bảo rằng: “Mày ném thầy đúng không” “Thầy cười”. Một câu chuyện thầy kể lại vui thôi nhưng để lại cho em nhiều ấn tượng với thầy. Thầy luôn nói: “Để học tập tốt phải cần kiên trì. Học kiến thức phải đi đôi với học giá trị trong cuộc sống”. Và rồi thời gian thì thế đấy nó cứ dần trôi đi nhưng thầy vẫn ngày ngày chèo lái chuyến đò tận tụy chở biết bao thế hệ sinh viên và có cả em trên chuyến đò ấy. Ngày 20 -11 cũng đến gần em muốn gửi lời tri ân đến thầy. Em mong thầy luôn giữ sức khỏe tốt để còn chèo lái những giấc mơ cùng em. Cảm ơn thầy vì đã tiếp lửa cho em trong chuyến hành trình thanh xuân này.

Tuổi trẻ như một cơn mưa rào vậy đó, trưởng thành và đôi lúc cũng bồng bột. Em được lớn như ngày hôm nay không những nhờ công ơn của những thân trong gia đình, công ơn của ba mẹ mà còn có cả những người thầy, người cô đáng kính. Ba mẹ cho em một hình hài cho em hơi ấm tình thương của gia đình, thầy cô cho em những bài học hay và những giá trị trong cuộc sống. Để được bày tỏ cho sự biết ơn này nhân ngày nhà giáo em muốn gửi lời tri ân chân thành này đến thầy cô. Cảm ơn thầy cô vì luôn là ngọn đèn soi sáng dẫn lối cho em, dạy cho em những bài học hay và những giá trị tốt đẹp trong cuộc sống. Cảm ơn thầy cô vì đã là người cha, người mẹ thứ hai luôn bao dung che chở cho những lỗi lầm của em. Dù có đi hết một vòng của cuộc đời cũng không thể nào kể hết công ơn trời biển này. Ngày hôm nay, khi khoác trên mình chiếc áo sinh viên của Trường Đại Học mang tên Bác cũng là lúc em chợt nhận ra rằng tuổi trẻ của mình sẽ gắn bó 4 năm cùng với những người thầy, người cô tại nơi đây.

Một lần nữa, em xin chúc tất cả các thầy cô của trường Đại Học Nguyễn Tất  Thành không những có một ngày 20 – 11 hạnh phúc mà tất cả các ngày trong năm đều hạnh phúc, vui vẻ, mạnh khỏe để còn chèo lái chuyến đò tri thức đưa thế hệ sinh viên chúng em đến bến bờ tương lai.

Tác giả: Hà Thi Xuân Huyên
MSSV: 2200004079
Lớp: 22DLG1B

NTTU mời bạn tham gia bình chọn cho tác phẩm dự thi tại đường link sau: https://www.facebook.com/photo/?fbid=666444878960933&set=pcb.666445138960907

Tin tức khácXem thêm